Catalogue

Phong Cách Thallo

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2018

Thời Gian: Chương 2 :Những Bức Tâm Thư Từ Nước Mỹ





Sau lần gặp gỡ tình cờ ở sân ga, Ginny không cách nào loại bỏ hình ảnh Harry ra khỏi đầu. Nó tò mò về những hình ảnh thoáng qua trong mắt anh ấy, những hình ảnh không phù hợp với độ tuổi 11 ngây thơ. Tại sao một đứa trẻ 11 tuổi lại có loại ánh mắt đầy tham vọng đó? Phải, là tham vọng, tham vọng trở nên nổi bật, tham vọng chứng tỏ bản thân mình. Đôi lúc, ánh mắt kiểu đó cũng xuất hiện ở Ron nhưng so với Harry thì yếu hơn nhiều. Harry Potter, Đứa Trẻ Sống Sót, rốt cuộc anh ấy đã sống thế nào suốt 11 năm qua? Ginny rất tò mò muốn biết.


Những suy nghĩ kiểu đó cứ làm phiền Ginny mãi, nó nhận ra mấy tờ báo cũ và các cuốn sách trong thư viện không đủ thông tin nó cần. Ginny muốn biết nhiều hơn. Nó bắt đầu cảm thấy mình hơi kì dị. Sau 1 tuần tự đấu tranh với chính mình Ginny quyết định hỏi ý kiến Elena – một người bạn qua thư sống ở Mỹ.


“ Gửi Elena,
Sáng nay mình vừa nhận được thư Cú của bạn ở bưu điện thành phố. Los Angeles quả là một nơi tuyệt vời. Cái cách bạn nhảy xổ vào một nhóm biểu diễn đường phố hô hoán lên mình là phù thủy, và cách bạn biểu diễn bài Knock Out của BeeP khi đi lạc thật sự rất ấn tượng. Mình không mấy ngạc nhiên khi sau đó có một phù thủy xuất hiện giúp bạn tìm người nhà, cũng như việc bạn nhanh chóng nổi lên như một “ thần đồng âm nhạc ” xứ Muggle. Đúng là phân đoạn bị nêu tên trên báo lá cải Tin Cú hay bị kiện trách ở cục Thần Sáng không lấy làm vui cho lắm nhưng mình nghĩ nó xứng đáng so với những trải nghiệm phi thường bạn đạt được. Nước Mỹ qua lời kể của bạn thật thú vị, nếu được mình cũng muốn được tới đó một lần cho biết. Từ nhỏ đến giờ mình chưa được đi du lịch lần nào hết.

Mẹ mình cuối cùng đã chịu thỏa hiệp. Bà không còn bắt mình đến cái trường Sơ Đẳng chán òm đó nữa. Mình sẽ dùng thời gian còn lại để chuẩn bị kỹ càng trước khi đến Hogwarts vào ngày 1 tháng 9 năm sau. Giá như mình có thể nói cho bạn biết Hogwarts tuyệt đến thế nào thì hay quá. Thỉnh thoảng mình còn nằm mơ thấy nó với cái pháo đài kiên cố và cơ số những điều hay ho khác.

Nhưng bây giờ có thứ khiến mình phiền muộn hơn cả không được đến trường nữa. Elena à, hình như mình đã vướng phải thứ mà bạn nói là cảm xúc không thể gọi tên rồi. Mình không biết phải làm gì lúc này cả, đầu óc mình cứ như mớ bùn nhão từ khoảnh khắc gặp anh ấy. Mình hoàn toàn bị thu hút khi nhìn vào đôi mắt đó. Mình biết, nghe thật điên làm sao, mình cũng không hiểu tại sao nữa. Nó giống như là mình bị thu hút mạnh mẽ khi thoáng thấy được những nỗi niềm khao khát, những ngọn lửa mạnh mẽ bị che giấu bên trong anh ấy. Nó khiến mình bức rứt khó tả, mình muốn gặp lại anh ấy, mình muốn biết nguyên nhân của sự đè nén đó. Mình không biết mình bị gì nữa. Mọi người chắc nghĩ mình bị điên khi tò mò về một người mình xa lạ.

Nếu bạn có coi tin tức chắc ít nhiều có nghe đến tên anh ấy, người đã tiễn Voldemort một đoạn cuối. Xin lỗi nếu khiến bạn phát hoảng mà đánh rơi vài thứ nhưng cái mớ Kẻ-Mà-Ai-Cũng-Biết-Là-Ai-Đấy không phải kiểu của mình. Phải, mình đang nói đến Harry Potter. Mình hoàn toàn bị anh ấy thu hút Elena à. Liệu nó có phải là cái gì đó sai trái không ? ”

“ Gửi Ginnevra,
Đầu tiên cám ơn bồ về lời nhận xét khá trung thực trước kỷ niệm khó quên của mình ở Los Angeles, dù sau đó là 1 tháng trời cấm túc và lao động công ích. Cục Thần Sáng cứ liên tục cằn nhằn về những việc họ phải làm để xóa dấu vết “thần đồng” dỏm của mình, kèm theo môtj diễn văn dài ngoằng về cách xử lý tình huống khi đi lạc, lạy Merlin!

Bồ thật may mắn khi được nghỉ cái lớp Sơ Đẳng đó. Còn mình vì là con lai nên bị bắt buộc phải lấy cho được chứng nhận tốt nghiệp Tiểu học dù sẽ không bao giờ phải xài tới nó. Sắp tới ba mình phải chuyển công tác tới Anh nên gần như chắc chắn chúng ta sẽ gặp nhau ở Hogwarts. Hi vọng bồ có thể nhận ra mình, mình có cao lên với lại đen hơn trước một chút nhưng mình thích thế, nó khiến mình trông khỏe khoắn và người lớn hơn.

Còn về Harry Potter, đúng là mình có chút giật mình khi đọc cái tên người mà anh ấy tiễn đi, nhưng rất may là mình chưa làm rơi vỡ món đồ nào cả. Vấn đề bồ gặp phải thật ra cũng chẳng có gì sai trái cả, theo mình thì là vậy. Nếu bồ còn nhớ lá thư mà hai tháng trước mình gửi bồ, mình nói là mình lỡ cảm nắng Roft Scamender sau khi dự buổi hội thảo của ông nội anh ấy. Bồ không biết đâu, cái lúc anh lên thuyết trình về con Mòng gì đấy (kệ quái con đó đi nhé ), whoa, đúng chuẩn trai đẹp trí thức luôn. Mình hoàn toàn bị anh ấy chinh phục đến không biết trời trăng mây gió gì, và cũng không biết sau đó mình về được nhà bằng cách nào nữa. Nếu bồ còn nhớ, mình đã từng đề cập đến vụ trộm đũa phép của mẹ, ểm vài bùa trang điểm, rồi đến Viện nghiên cứu của nhà Scamender, giả làm thực tập sinh để làm quen anh ấy. Và tất nhiên, theo như bồ biết thì mình đã thành công.

Những ảo tưởng ấy bắt đầu biến mất dần sau hơn 1 tuần lui tới đó. Mình dần nhận ra, Roft Scamender chẳng hơn gì một tên gàn dở với những phát ngôn kỳ quặc về mấy con thú được nuôi trong các bể kính. Đỉnh điểm là khi mình thấy anh ta hát ru cho một con vật có thể khè ra lửa, thật kỳ khôi làm sao. Mặc dù mình vẫn còn ngưỡng mộ cũng như trở nên thân thiết hơn anh ấy nhưng tất cả chỉ còn có thế.


Nếu sau khi trở về từ buổi Hội thảo, mình cứ mơ màng với những suy diễn, và bị choáng ngợp với hình ảnh tuyệt vời chỉ có trong tưởng tượng đó thì có lẽ còn phiền dài dài. Vậy nên Ginny à, thay vì cứ mơ màng như hiện tại bồ hãy tìm cách đến gần anh ấy hơn đi, và rồi những ảo tưởng ấy sẽ biến mất cái vèo khi bồ nhìn được cách mặt khác của anh ấy. Ai cũng có mặt xấu mặt tốt trừ thần tượng, người ta chưa hiểu rõ, người ta luôn ngưỡng mộ. Chúc bồ sớm bình tĩnh trở lại.


 Mong tin bồ.
Elena Swan ”

Lá thư của Elena thật sự có ích, Ginny nghĩ cuối cùng nó biết mình cần phải làm gì. Có lẽ nó nên thử tìm hiểu trước về anh trước khi chính thức gặp mặt một cách hoành tráng vào năm sau. Có điều nó chưa kể với Elena, Ron – anh trai nó là người bạn thân thiết nhất của Harry Potter, và nó mặc nhiên trở thành em gái của người bạn thân nhất của anh ấy. Đây đơn thuần là sự trùng hợp hay cơ hội ông trời dành cho Ginny, cơ hội để bước vào cuộc đời Harry Potter? Nó không ngăn được sự phấn khích khi nghĩ đến viễn cảnh được cùng anh ngồi một chỗ, cùng trò chuyện, tán phét ... vì nó là em gái người bạn thân thiết nhất của anh. Nhưng giờ đi đâu tìm kiếm thông tin về anh bây giờ ? Mấy cuốn sách Thế Giới Phù Thủy Hiện Đại hoàn toàn không xài được, cái nó cần là thông tin về Harry chứ không phải sự tích cái thẹo của anh ấy.

Ginny thậm chí từng suy nghĩ đến hạ sách hỏi thẳng Ron, nhưng không cần nghĩ cũng biết mấy ông anh có xu hướng bảo vệ em gái quá đáng sẽ làm gì. Tiếng cú rúc làm Ginny sực tỉnh, dạo này nó dành quá nhiều thời gian để mơ màng vẩn vơ. Huy hiệu trường Hogwarts, nó còn quen ai khác ở Hogwarts ngoài mấy ông anh trai? A, là chị Hermione. Phải rồi, sao nó không nghĩ ra điều này từ sớm chứ chắc chị sẽ vui lòng kể cho nó vài thứ hay ho mà nó không thể trực tiếp hỏi những ông anh của mình. Hermione sẽ là cầu nối mang nó đến gần anh hơn chăng ?
Cuối cùng Ginny cũng có được một giấc ngủ ngon sau khi viết thư trả lời cho hai người bạn.

“Harry Potter, liệu cảm giác này có biến mất khi em biết được con người thật của anh ?”

Mục lục fanfic

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét